9- PHÉP THÁNH THỂ.

24 Tháng Hai 20164:00 CH(Xem: 29364)
9- PHÉP THÁNH THỂ.
                      

                                                      9-  PHÉP THÁNH THỂ. 

                người cho rằng bánh rượu trong Phép Thánh Thể chỉ là biểu tượng; nghi thức bẻ bánh chỉ để tưởng nhớ đến Chúa Ky-tô.
               Nhưng Giáo Hội tuyệt đối tin Bánh cùng Rượu trong Phép Thánh Thể là THỊT MÁU Chúa Giê-su Ky-tô, như thánh Phao-lô đã xác định: Co 11, 27-29: "... Vì thế bất cứ ai ăn Bánh và uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Chúa. Ai nấy phải tự xét mình rồi hãy ăn bánh và uống chén này. Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt được Thân Thể Chúa là ăn và uống án phạt mình." Cũng như trước khi cử hành nghi thức truyền phép Thánh Thể, thầy cả nguyện: "Chúng con tha thiết nài xin Cha hãy dùng Thánh Thần Cha mà thánh hóa lễ vật này để trở nên cho chúng con MÌNH VÀ MÁU Đức Giê-su Con Cha, Chúa chúng con." Và khi đưa Mình Thánh hoặc Máu Thánh Chúa Giê-su Ky-tô cho giáo dân, thày cả xướng: "Mình Thánh Chúa Ky-tô" hoặc "Máu Thánh Chúa Ky-tô", thì người được rước Mình Thánh hoặc Máu Thánh đáp: "Amen" nghĩa là chân nhận đây là Mình thật Máu thật Chúa Giê-su Ky-tô. Vậy mà khi chúng ta ăn Bánh và uống Rượu ấy, lại hoàn toàn có mùi vị như bánh rượu thường, không chút nào thay đổi khác biệt ?  
                Chúng ta biết công phúc bởi ĐỨC TIN lớn biết chừng nào: "Phúc cho những ai không thấy mà tin." Cho nên Bánh Rượu đó trông càng nhỏ bé tầm thường và không mảy may khác biệt thì kẻ tin đó là Mình thật Máu thật Chúa Giê-su Ky-tô công phúc càng lớn lao.
               Nhưng trước sóng gió của bài bác đả phá, xin có ý kiến về việc này gồm: 
               1-Nhìn nhận cách khoa học.
               Như đã trình bày trong mục "Nguồn gốc vũ trụ" thì vật thể trong vũ trụ gồm có: chất cứng, chất mềm, chất lỏng, chất khí, bán vật chất và siêu vật chất. Nhưng còn một CHẤT cao trọng quý giá siêu vượt hẳn trên mọi chất kể trên mà trần gian không hề ai biết đến, nói đến, duy chỉ có Đức Chúa Giê-su Ky- tiết lộ trong Phúc Âm của Người đó là SỰ THẬT. SỰ THẬT không thể tan biến, không thể thay đổi, SỐNG và tồn tại đời đời, đan kết bao trùm toàn thể vũ trụ. Đó là SỰ SỐNG, là Thịt Máu Thánh Thể Chúa Giê-su Ky-to, là Thánh Thể Thiên Chúa Ba Ngôi. Và linh hồn mỗi người chúng ta đều được Thiên Chúa lấy chính Thánh Thể Người mà tác tạo thành: St 1, 27: "Thiên Chúa sáng tạo con người theo HÌNH ẢNH Thiên Chúa." Và St 2,7: "Thiên Chúa lấy bụi từ đất (vật chất) nặn ra con người, thổi SINH KHÍ (là SỰ THẬT, SỰ SỐNG, là Thánh Thể Thiên Chúa) vào lỗ mũi và con người trở thành một SINH VẬT (con người có LINH HỒN).
                 Do nhận thức khoa học như vậy nên dù không có cảm giác nào để nhận ra được linh hồn, dù máy móc có tinh vi cấp nào cũng chưa thăm dò được linh hồn, nhưng qua những chứng cớ từ Kinh Thánh, linh hồn được tác tạo bằng Thánh Thể Thiên Chúa. Và  những hiện tượng thực thể rõ ràng hằng ngày, chúng ta biết chắc chắn linh hồn là một sinh thể mạnh mẽ, vững bền, linh hoạt như các sinh linh trong thế giới thần linh, thì ngày nào giờ nào còn gắn liền với thân xác, linh hồn cần được nuôi dưỡng bằng Thịt Máu Chúa Ky-tô để thành cao lớn, khỏe mạnh, cường tráng, thông minh, sáng láng: "Linh hồn kẻ lành sẽ sáng như mặt trời trong nước Cha họ". Cho nên mỗi lần chúng ta tham dự Thánh Lễ và rước Mình Máu Chúa là linh hồn chúng ta được tham dự một bữa tiệc, vừa được bổ dưỡng bằng linh dược Lời Chúa, vừa thực sự được ăn uống Mình thật Máu thật Chúa Giê-su Ky-tô để linh hồn chúng ta được lớn lên, được sáng láng thánh thiện.
                 2-Chúa Giê-su thực hiện việc biến bánh cùng rượu thành Thịt Máu Người:
                 Tìm cả bốn sách Tin Mừng, Chúa Giê-su đã làm rất nhiều phép lạ, nhưng chỉ có ba phép lạ là Chúa Giê-su dâng lời chúc tụng tạ ơn Đức Chúa Cha: phép lạ hóa bánh ra nhiều (hai lần), phép lạ Chúa Giê-su cho thánh La-za-rô chết bốn ngày được sống lại, và khi Chúa Giê-su lập Phép Thánh Thể thì cả ba sách Phúc Âm theo thánh Mat-thêu, thánh Mác-cô, thánh Lu-ca và thư thánh Phao-lô đều có ghi rõ chi tiết: Đức Chúa Giê-su dâng lời chúc tụng tạ ơn Đức Chúa Cha.
                Trước tiên là phép lạ hóa bánh ra nhiều, một lần cho năm ngàn người ăn, không kể đàn bà trẻ con, và một lần cho bốn ngàn người ăn, cũng không kể đàn bà trẻ con. Công việc khó khăn là phải biến đổi ngay lập tức một khối lượng khoảng ba đến bốn tấn từ siêu vật chất thành vật chất, ở dạng bánh và cá đã được nướng chín, sẵn sàng để ăn, và phải tạo cá và bánh cách tự nhiên trong động tác bẻ bánh và cá, mà truyền tay là bánh và cá được tạo ra... Vì phức tạp như vậy nên Chúa Giê-su phải kêu cầu Đức Chúa Cha sai các thiên thần, và khi được Chúa Cha nhận giúp thì Chúa Giê-su dâng lời chúc tụng tạ ơn Đức Chúa Cha.
                Thứ đến là phép lạ Chúa Giê-su cho thánh La-za-rô chết bốn ngày được sống lại, chúng ta thấy Chúa Giê-su đã làm phép lạ chữa người mù, kẻ què, người phong hủi, kẻ bị quỷ ám và cả người chết sống lại mà không phép lạ nào thấy Người dâng lời chúc tụng ngợi khen tạ ơn Đức Chúa Cha, nhưng ở đây thánh La-za-rô chết chôn bốn ngày đã nặng mùi, tất cả các hệ thống, bộ phận trong cơ thể hầu như đều tan rã hư thối, nếu muốn linh hồn thánh La-za-rô trở lại thân thể ấy thì phải tái tạo từ nguyên tử trong các hợp chất, từng tế bào, từng mô, từng cơ đến các cơ quan, các bộ phận, các chức năng... Công việc khó khăn nên Chúa Giê-su phải nhờ đến Đức Chúa Cha, rồi Người tạ ơn khi Chúa Cha nhận giúp: "Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhận lời con. Phần con, con biết Cha hằng nhận lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con đã nói để họ tin là Cha đã sai con."
              Khi Chúa Giê-su lập Phép Thánh Thể, chúng ta thấy trong cả ba sách Phúc Âm nhất lãm và thư thánh Phao-lô đều nói Chúa Giê-su dâng lời chúc tụng tạ ơn trước khi ban Bánh và Rượu, như vậy không thể nói được rằng chỉ bẻ tấm bánh và nâng chén rượu bình thường để trao cho các môn đệ mà Chúa Giê-su phải nhờ đến Chúa Cha, rồi dâng lời chúc tụng tạ ơn Người, và cũng không thể nói được bánh rượu kia chỉ là hình thức, là biểu tượng mà Chúa Giê-su phải kêu cầu đến Chúa Cha.
              Cho nên chúng ta hiểu được đây là một quyết định vô cùng "điên dại" bởi lòng thương xót vô bờ của Chúa Giê-su mà Người nài xin Đức Chúa Cha chiều theo ý Người. Công việc hết sức khó khăn mà Đức Chúa Giê-su phải nài xin Đức Chúa Cha rồi tạ ơn khi được Đức Chúa Cha nhận lời, bởi vì từ đó cho đến tận thế, mỗi khi linh mục Chúa cử hành nghi thức dâng bánh dâng rượu và đọc lời theo thể thức Đức Chúa Giê-su truyền dạy, thì Bánh và Rượu liền biến thành Mình thật Máu thật Chúa Giê-su Ky-tô là SỰ SỐNG hằng sống đời đời, để nuôi linh hồn chúng được sinh ra bằng SỰ SỐNG hằng sống đời đời, và tuôn đổ tràn đầy mọi ân huệ phước lộc bởi Phép Thánh Thể và cùng sống, cùng làm, cùng ăn, cùng ngủ và dậy dỗ, nhủ khuyên, bênh vực, che chở, ủi an chúng ta.
              3- Diễn từ Bánh Hằng Sống. (Gio-an Chương Sáu)
             Ga 6, 23: "Nhưng có nhiều người khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh SAU KHI CHÚA DÂNG LỜI TẠ ƠN.": Chiều hôm trước, Chúa Giê-su đã làm phép lạ hóa bánh cho năm ngàn người ăn chưa kể đàn bà trẻ em, và mảnh vụn dư lại mười hai thúng. Câu "Sau khi Chúa dâng lời tạ ơn" là sự liên quan giữa việc Chúa dễ dàng trong giây lát hóa bánh từ vật thể thuộc thế giới siêu vật thể cho hàng ngàn người ăn, đến việc Chúa truyền Phép Thánh Thể nuôi sống linh hồn chúng ta, đều có thể thực hiện trong quyền năng của Thiên Chúa, được phép và cũng là ý định của Đức Chúa Cha.
             Và từ việc hàng ngàn người được ăn uống thả sức như vậy mà người ta sinh ý định tôn Chúa làm vua, để Người cho họ hưởng sung sướng mà chẳng phải làm lụng vất vả, nên Chúa nói: Ga 6, 27: "Các ngươi hãy ra công làm việc, không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời.": Với tư tưởng siêng ăn nhác làm nên đám đông không thể hiểu nổi rằng sự vất vả do làm để ăn mà lại sinh công phúc cho cuộc sống đời đời, nên họ hỏi tới luôn: "Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?"
              Vì họ không tốt lành, không có công phúc để được Chúa giải thích ngọn nghành nên Người nói cách khác: 6, 29: "Đây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Đấng Người sai đến.":
              Tin Chúa Giê-su Ky-tô và thực hành các huấn thị của Người là tạo nên công phúc cho sự sống đời đời, nhưng người ta tiếp tục vặn Chúa, khích Chúa: 6, 30-31: "Ngài sẽ làm phép lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc như đã chép rằng: "Người đã ban cho họ bánh bởi trời."
           Và Chúa Giê-su tỏ ý định của của Người: 6, 32-33: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Mô-sê dã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật từ trời xuông, và ban sự sống cho thế gian.":
             Nhưng người ta đã hiểu lầm là Chúa sắp chiều ý họ, nên không giấu nổi ý đồ: 6, 34: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi."
               Lúc đó Chúa Giê-su mới công bố: Ga 6, 35: "Chính Ta là bánh ban sự sống, ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin Ta sẽ không hề khát bao giờ."
              Và Người nhìn thấy nét thất vọng trên những khuôn mặt của họ nên nói tiếp: Ga 6, 36-40: "Nhưng Ta đã bảo các ngươi rằng: Các ngươi đã thấy Ta, nhưng các ngươi không chịu tin. NHỮNG AI CHA ĐÃ BAN CHO TA sẽ đến với Ta. Và ai đến với Ta sẽ không bị xua ra ngoài. Bởi vì Ta từ trời xuống không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. Vậy ý của Cha, Đấng đã sai Ta là hễ sự gì Ngài ban cho Ta, Ta chẳng để mất, nhưng ngày sau hết, Ta sẽ cho nó sống lại. Đây, ý của Cha Đấng đã sai Ta là hễ ai thấy Con và tin vào Người thì có sự sống đời và Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại trong ngày sau hết."
              "Những ai Cha đã ban cho Ta" là chỉ có ai thiện hảo tốt lành, có công phúc mới được Chúa Giê-su soi lòng mở trí để tin Người.
              Cho nên đám đông không được soi dẫn đó phẫn nộ vì Chúa phán "Ta là bánh từ trời xuống" trong khi họ biết Chúa Giê-su là con bác thợ Giu-se và bà Maria nghèo khó tầm thường, do đó Chúa Giê-su nhắc lại: Ga 6, 44-45: "Không ai đến được với Ta, nếu Cha là Đấng đã sai Ta KHÔNG LÔI KÉO kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: "Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo." Ai nghe LỜI GIÁO HUẤN CỦA CHA, thì sẽ đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha.": Chúa Giê-su muốn nói Người biết thánh ý của Cha và luôn thi hành thánh ý Người là chỉ những kẻ tốt lành, có công phúc thì mới được soi sáng để nhận biết rằng Thịt Máu hằng sống của Chúa là của dưỡng nuôi linh hồn bất tử của chúng ta.
              Và Chúa Giê-su công bố lần nữa sẽ lấy Thịt Máu Người nuôi sống linh hồn chúng ta: Ga 6, 47-51: "Thật Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì được sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn man-na trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống."
              Chúa nói việc lấy MÁU THỊT Chúa để nuôi sống linh hồn chúng ta mà đám đông lại hiểu là nuôi thân xác, nên họ bàn cãi ngớ ngẩn: Ga 6, 52: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?"          
              Và Chúa Giê-su lại công bố lần thứ ba: Ga 6, 53-58: Chúa Giê-su nói với họ: "Thật Ta bảo thật các ngươi: nếu các ngươi không ăn thịt và uống máu Con Người, các ngươi không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ cho nó sống lại trong ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Kẻ ăn thịt Ta và uống máu Ta thì lưu lại trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta cũng nhờ Ta mà được sống. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn man-na và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời." 
             Kết cuộc, chẳng những quần chúng ngỡ ngàng mà nhiều môn đệ cũng lầm bầm phản đối Chúa: "Lời này chối tai quá! Ai mà nghe được !" Vì họ không tin Chúa Giê-su từ trời xuống, và họ lầm rằng Chúa Giê-su muốn lấy Thịt Máu Người mà nuôi thân xác thiên hạ, nên Chúa nói với họ: "Điều đó làm các con khó chịu ư ? Vậy các con thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Thầy nói với các con là thần trí và là sự sống.": "Con Người lên nơi đã ở trước" là Thánh Thể Chúa Giê-su từng kết hợp làm một cùng Thánh Thể Đức Chúa Cha và Đức Chúa Thánh Thần, lại không thể nuôi linh hồn con người hay sao?
             Chúa Giê-su buồn lòng vì những người khó bảo: Ga 6, 65-66: "Nhưng trong các con có một số không tin." Vì từ đầu Chúa Giê-su đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: "Bởi đó Thầy bảo các con rằng: KHÔNG AI CÓ THỂ ĐẾN ĐƯỢC VỚI THẦY NẾU KHÔNG ĐƯỢC CHA THẦY BAN CHO.": Tại sao ngay từ đầu Chúa Giê-su đã biết ai là những kẻ không tin mà Người vẫn nói, và còn nói đi nói lại nhiều lần? Thưa vì Chúa Giê-su thực hành Định Luật "Có mới được cho" là: Chúa cố tình nhắc đi nhắc lại, và chỉ xoay quanh những điều ấy, lại nhất quyết không chịu giải thích thêm, do đó ai không tốt lành, không đủ công phúc để được Chúa cho hiểu mà chán ngán bỏ đi, còn những ai tốt lành, có công phúc như Nhóm Mười Hai thì được Chúa soi lòng mở trí như thánh Phê-rô đã thưa: "Lậy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đức Ky-tô Con Thiên Chúa."
               Những dẫn chứng từ khoa học, những bằng chứng từ những phép lạ, những dẫn giải của Chúa trong "Diễn từ Bánh Hằng Sống", đã quá hiển nhiên, thế nhưng nếu không đủ công phúc để được Chúa soi sáng hướng dẫn, thì người ta không thể hiểu, không thể tin. Ngược lại những người có phúc thì được soi sáng để tin thật rằng: Bánh Rượu trong Phép Thánh Thể là Mình thật Máu thật Chúa Giê-su Ky-tô, mà hằng khao khát mong mỏi được rước Chúa vào nhà linh hồn mình. 
              4- Chúa Giê-su mong mỏi đợi chờ giờ phút Người lập Phép Thánh Thể.
               Lc 22, 14-16: "Khi giờ đã đến, Chúa Giê-su vào bàn cùng với các Tông Đồ. Người nói với các ông: 'Thầy những khát khao mong mỏi ăn Lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình. Bởi vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giờ ăn Lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên tron vẹn trong Nước Thiên Chúa'":
              "Thầy những khao khát mong mỏi...": Chúa Giê-su mong mỏi đợi chờ giờ phút lập Phép Thánh Thể để lấy Thịt Máu Người mà nuôi sống linh hồn chúng ta từ rất lâu.
              "Thầy sẽ không bao giờ ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa": Nước Thiên Chúa là Giáo Hội, cho nên lễ  Vượt Qua trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa chính là Thánh Lễ Mi-sa mà Chúa Giê-su cùng tham dự Bàn Tiệc Thánh và ban Mình Thánh Máu Thánh nuôi sống linh hồn chúng ta. 
              5- RƯỢU MỚI trong Nước Thiên Chúa.
              Mc 14, 24-25: "Cũng đang bữa ăn, Chúa Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: 'Anh em hãy cầm lấy, đây là Mình Thầy.' Và Người cầm lấy chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông: 'Đây là Máu Thầy, Máu Giao Ước đổ ra vì muôn người. Thầy bảo thật anh em: Chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ RƯỢU MỚI trong Nước Thiên Chúa":
            "Dâng lời chúc tụng" cũng như "Dâng lời tạ ơn" là Đức Chúa Giê-su cảm tạ Đức Chúa Cha đã cho phép Người lập Phép Thánh Thể. 
            "Triều Đại Thiên Chúa" và "Nước Thiên Chúa" là Giáo Hội mà Chúa Giê-su luôn hiện diện trên Bàn Tiệc Thánh trong Thánh Lễ Mi-Sa, vậy RƯỢU MỚI là MÁU THÁNH Chúa Giê-su Ky-tô trong Phép Thánh Thể. Cho nên tham dự Thánh Lễ là linh hồn chúng ta được tham dự BÀN TIỆC THÁNH cùng Chúa Giê-su Ky-tô mà được ăn THỊT cùng uống MÁU Người.
              6- Chúa Giê-su truyền Phép Thánh Thể tại Ê-mau.
              Lc 24, 13-35: Cùng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Ê-mau, cách Giê-ru-sa-lem sáu mươi chặng. Họ truyện trò với nhau về tất cả những sự mới xảy ra. Đang lúc họ trò truyện và bàn tán, thì chính Chúa Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. Người hỏi họ: "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau chuyện gì vậy?" Họ dừng lại vẻ mặt buồn rầu. Một trong hai người tên là Cle-ô-pát trả lời: "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay." Chúa Giê-su hỏi: "Chuyện gì vậy?" Họ thưa: "Chuyện ông Giê-su Na-za-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Is-ra-el. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mồ hồi sáng sớm, không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mồ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy." Bấy giờ Chúa Giê-su nói với hai ông rằng: "Ôi những kẻ tối dạ, những lòng chậm tin vào lời các ngôn sứ ! Nào Đấng Ky-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao?" Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. Khi gần tới làng họ muốn đến, Chúa Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. Họ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người vào ở lại với họ. Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. Họ mới bảo nhau: "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?" Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp nơi đó. Những người này bảo hai ông: "Chúa sống lại thật rồi, và đã hiện ra với ông Simôn." Còn hai ông thì thuật lại những việc đã xảy ra dọc đường, và mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh."
              Đoạn Kinh Thánh này thêm bằng chứng xác đáng rằng Chúa Giê-su quyết ý lập Phép Thánh Thể, biến bánh rượu thành Thịt Máu Người để ngự vào lòng và nuôi sống linh hồn chúng ta:
             -Thứ nhất: Nếu Bánh Rượu trong Phép Thánh Thể chỉ là biểu tượng và để tưởng nhớ đến Chúa theo nghĩa thường thì Chúa Giê-su đã không lập lại nghi thức Bẻ Bánh vì Chúa mới thực hiện việc đó mới có bốn ngày, và chính Người hiện diện tại đó.
             -Thứ hai: Chúa Giê-su có ý gặp hai môn đệ với mục đích dạy các ngài việc truyền Phép Thánh Thể và rước Chúa vào lòng nhờ Bí Tích Thánh này, vì lần hiện ra này lâu nhất, và khi vừa hoàn tất việc truyền Phép Thánh Thể thì Chúa Giê-su liền rời hai ông.
             -Thứ ba: Chúa Giê-su lập lại nghi thức giống hệt như khi Người thực hiện trong bữa tiệc ly: "Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho họ.": Như vậy Chúa thực sự dậy các môn đệ và chúng ta cử hành Bí Tích Thánh này. 
             -Thứ tư: Chúa Giê-su hiện ra với hai môn đệ như cách Chúa dạy chúng ta đến với Chúa trong Thánh Lễ: Khi cử hành nghi thức phụng vụ Lời Chúa là Chúa dạy chúng ta học hiểu Giáo Huấn của Người: "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?" Và khi chúng ta cử hành nghi thức truyền Phép Thánh Thể và đón nhận Chúa ngự vào lòng là chúng ta được gặp Chúa cách thực thể và Mình Máu Chúa thực sự là của ăn nuôi sống linh hồn chúng ta: " Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người."
               7- Nghi thức truyền Phép Thánh Thể. 
              Trước kia, Thánh Lễ dùng tiếng La-tinh nên rất ít người hiểu rõ nghĩa, nhưng từ Công Đồng Va-ti-can II, Giáo Hội cho phép dùng tiếng địa phương, nên ai cũng biết nghi thức truyền Phép Thánh Thể rất trong sáng, rõ ràng, chân thật: 
             Sau nghi thức dâng của lễ và kinh tiền tụng, thầy cả nguyện: 
             Lạy Cha, Cha thật là Đấng Thánh, là nguồn mọi sự thánh thiện, vì thế chúng con tha thiết nài xin Cha dùng ơn Thánh Thần Cha mà thánh hóa lễ vật này, để trở nên cho chúng con MÌNH VÀ MÁU ĐỨC GIÊ-SU KY-TÔ Con Cha, Chúa chúng con.
             Rồi thầy cả cầm tấm bánh lên nguyện: 
             Khi tự ý nộp mình chịu khổ hình, Người cầm lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ mà phán: "TẤT CẢ CÁC CON HÃY LÃNH NHẬN MÀ ĂN: VÌ NÀY LÀ MÌNH TA, SẼ BỊ NỘP VÌ CÁC CON." Rồi thầy cả quỳ bái Mình Thánh Chúa.
             Kế tiếp, thầy cả cầm chén rượu nguyện:
             Cũng thể thức ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm lấy chén, cũng tạ ơn và trao cho các môn đệ mà phán: "TẤT CẢ CÁC CON HÃY LÃNH NHẬN MÀ UỐNG VÌ NÀY LÀ CHÉN MÁU TA, MÁU TÂN ƯỚC VĨNH CỬU SẼ ĐỔ RA CHO CÁC CON VÀ NHIỀU NGƯỜI ĐƯỢC THA TỘI. CÁC CON HÃY LÀM VIỆC NÀY MÀ NHỚ ĐẾN TA." Rồi thầy cả quỳ bái Máu Thánh Chúa.
             Chỉ có thế!  Coi như chỉ tường thuật và lập lại lời Chúa mà thôi. Cho nên nhiều người thấy quá tầm thường, chẳng có gì là phép tắc, chẳng có gì là linh thánh, chẳng có gì là kỳ bí. Vì thế họ không thể nào tin được tấm bánh mỏng manh và chén rượu xoàng đó lại có thể trở thành Mình thánh Máu thánh Chúa Giê-su Ky-tô:
             Nhưng hãy đọc Mt 18, 19-20: "Thầy bảo thật các con: Nếu ở dưới đất, hai người trong các con hiệp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người hợp lại nhân danh Thầy, thì CÓ THẦY Ở GIỮA HỌ." Do đó khi chúng ta nguyện: "...chúng con tha thiết nài xin Cha dùng ơn Thánh Thần Cha mà thánh hóa lễ vật này để trở nên cho chúng con MÌNH VÀ MÁU Đức Giê-su Con Cha, Chúa chúng con." thì Chúa Cha đã nhận lời chúng ta và chính trong giờ phút chúng ta hiệp dâng Thánh Lễ thì Chúa Giê-su đang hiện diện giữa Bàn Tiệc Thánh, và khi thầy cả đọc: "Tất cả các con hãy lãnh nhận mà ăn vì này là mình Ta, sẽ bị nộp vì các con." Và "Tất cả các con hãy lãnh nhận mà uống vì này là chén máu Ta, máu tân ước vĩnh cửu sẽ đổ ra cho các con và nhiều người được tha tội, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta." Thì chúng ta hiểu và tuyệt đối tin rằng Chúa Giê-su hiện diện giữa bàn Tiệc Thánh và đang phán những lời đó cùng với linh mục tế Lễ, và chính Chúa Giê-su đã làm phép để hóa bánh rượu thành Thịt Máu Người, và Ngự thật trong Mình Thánh Máu Thánh đó rồi ! Như vậy là CHÚA GIÊ-SU NGỰ THẬT TRONG PHÉP THÁNH THỂ !
               THẬT HẾT SỨC KỲ VĨ! 
               THẬT TUYỆT ĐỈNH LINH THÁNH! 
               THẬT VÔ CÙNG CAO TRỌNG!          
              Tóm lại, những chứng cớ như vậy là quá đủ, ai có phúc thì tin mà được hưởng ơn lộc vô cùng quý giá là đón nhận Chúa cả trời đất vào nhà linh hồn mình, Thịt Máu trường sinh của Chúa nuôi sống linh hồn bất tử của mình. Đó là ơn phúc cao cả mà các thiên thần trên trời cũng không được.

                                                                                                                                                   Hồn Nhỏ.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn