2- THIÊN CHÚA TẠO DỰNG.
Đoạn mở đầu sách Sáng Thế kể lại việc Thiên Chúa sáng tạo vũ trụ và vạn vật trong vòng sáu ngày, đã từng là đề tài cho nhiều người nhạo báng là phản khoa học. Người Đạo Chúa một số không để ý tới. Nhưng có số bạn trẻ thắc mắc nghĩ ngợi sinh buồn chán mà chểnh mảng việc suy niệm Lời Chúa, lười tham dự Thánh Lễ, bỏ xưng tội Rước Lễ.
Vì đây là khoa học của Thiên Chúa, đây là công việc của Chúa Thánh Thần, Người đã dùng một cốt chuyện rất đơn sơ thơ mộng như vậy để tàng chứa một công trình vĩ đại hơn cả viêc tạo dựng trời đất, rồi chính Chúa Giê-su đã dùng những dụ ngôn, những lời giảng dạy của Người, để tiết lộ công trình đó: "Mở miệng ra ta sẽ kể dụ ngôn, tiết lộ những bí nhiệm được giấu kín từ tạo thiên lập địa".
Câu chuyện này hầu hết chúng ta không đọc thì cũng được nghe: Gồm 31 đoạn của Chương Một và thêm 3 đoạn rưỡi của Chương Hai trong sách Sáng Thế:
St 1,1: " Lúc khởi đầu, Thiên Chúa tạo dựng trời đất":
Câu này vừa xác định Thiên Chúa là Đấng tạo thành trời đất vừa soi sáng cho khoa học, vì không chỉ thời đó mà cho đến rất gần đây, nhiều người vẫn cứ tưởng trời đất tự hữu từ thủa đời đời và đời đời bền vững, nhiều người tin Thần Thánh lại tin Thần Thánh bởi đâu đó trong trời đất mà ra. Nhưng Chúa Giê-su đã xác định từ 2000 năm trước "Trời đất sẽ qua đi", mà thực tế khoa học đã chứng minh thời gian vũ trụ đươc sinh ra, lớn lên rồi sẽ qua đi ("Nguồn gốc vũ trụ").
St 1,2: "Đất còn trống rỗng chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên nước.":
"Đất còn trống rỗng chưa có hình dạng":Từ khoảng 15 tỷ năm về trước, vũ trụ vật thể này chưa có gì, chưa nhìn thấy gì, chưa có hạt bụi nào ("Nguồn gốc vũ trụ").
"Bóng tối bao trùm vực thẳm": "bóng tối" là ma quỷ và quyền lực của chúng, còn "vực thẳm" thì hãy đọc dụ ngôn "Lazaro và người phú hộ", có đoạn ông Abraham nói với ông phú hộ: "Giữa ta đây và con có một 'vực thẳm' rất lớn". Và chính trong Khải Huyền theo thánh Gio-an cũng đã xác nhận "vực thẳm" là hỏa ngục. Vì thế chúng ta không phải tranh cãi là có hay không có hỏa ngục, vì Kinh Thánh đã xác định: Thế gian chưa được tạo dựng thì quyền lực của ma quỷ đã bao trùm hỏa ngục.
"Thần Khí Thiên Chúa bay lượn trên nước": Ga 3, 5-7: Chúa Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí. Cái gì bởi xác thịt mà sinh ra, thì là xác thịt; còn cái gì bởi Thần Khí mà sinh ra thì là thần khí." nên chúng ta hiểu Thần Khí bay lượn trên nước là chương trình của Thiên Chúa trong việc sáng tạo sự sống vật chất và tạo dựng linh hồn chúng ta.
St 1, 3: "Thiên Chúa phán: 'Phải có ánh sáng.' Liền có ánh sáng":
Nếu xét khoa học thì chưa có vật phát sáng thì làm gì có được ánh sáng hoặc chỉ cần tạo ra vật phát sáng thì đã có ánh sáng, cho nên ÁNH SÁNG có ý nghĩa vô cùng cao trọng: Thiên Chúa tạo dựng con người chỉ với mục đích cho chúng ta tạo công phúc để được sống đời đời trong Nước Chúa. Cho nên việc quan trọng trước nhất Chúa tạo dựng ÁNH SÁNG để dẫn đưa chúng ta về cõi trường sinh, ÁNH SÁNG mà Chúa Giê-su đã phán: (Ga 12, 46-50) "Ta là Ánh Sáng đến thế gian, để bất cứ ai tin vào Ta, thì không ở lại trong bóng tối. Ai nghe những lời Ta nói mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đến không phải để xét xử thế gian , nhưng để cứu thế gian. Ai từ chối Ta và không đón nhận lời Ta, thì có quan tòa xét xử người ấy: chính lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấ́y trong ngày sau hết. Thật vậy, không phải Ta tự mình nói ra, nhưng chính Chúa Cha, Đấng đã sai Ta, truyền lệnh cho Ta phải nói gì, công bố gì. Và Ta biết: Mệnh Lệnh của Người là SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI. Vậy, những gì Ta nói, thì Ta nói đúng như Chúa Cha đã nói với Ta.":
ÁNH SÁNG là Giáo Huấn Chúa Giê-su Ky-tô, mà Giáo Huấn Chúa Giê-su Ky-tô bao gồm NHỮNG ĐỊNH LUẬT vô cùng quý giá quan trọng, cần thiết để dẫn nhân loại về cõi trường sinh. ("NHỮNG ĐỊNH LUẬT SIÊU NHIÊN").
St 1, 4-5: "Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ Ánh Sáng và bóng tối. Thiên Chúa gọi Ánh Sáng là "ngày", bóng tối là "đêm", qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ nhất":
Ánh Sáng Chúa Ky-tô là Đường , là Sự Thật, là Sự Sống, là Lời Chúa, là Lời Cha, là NHỮNG ĐỊNH LUẬT của Thiên Chúa thì phân định thế nào là phải trái, tốt xấu, nên vô cùng cần thiết quan trọng mà được tạo dựng trước hết trong "Ngày thứ nhất" (Quan trọng nhất).
St 1, 6-8: "Thiên Chúa phán: "Phải có một cái vòm ở giữa khối nước, để phân rẽ nước với nước." Thiên Chúa làm ra cái vòm đó và phân rẽ nước phía dưới vòm với nước phía trên. Liền có như vậy. Thiên Chúa gọi vòm đó là 'trời'. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: Đó là ngày thứ hai":
Nước là sự sống, nước dưới vòm là sự sống vật chất là thân xác. Nước trên vòm là sự sống siêu nhiên là linh hồn bất tử.
St 1, 9-10: Thiên Chúa phán: "Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra." Liền có như vậy. Thiên Chúa gọi chỗ cạn là 'đất', khối nước tụ lại là 'biển'. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp": Hãy đọc St 3, 19: "... Vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất.": Nên chúng ta hiểu "đất" là cái chết, "biển" là cái sống. Vậy "Nước phía dưới trời" là sự sống vật chất được sinh ra, lớn lên, già cỗi rồi phải chết.
St 1, 11-13: Thiên Chúa phán: "Đất phải sinh thảo mộc xinh tươi, cỏ mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tùy theo loại, trong có hạt giống." Liền có như vậy. Đất trổ sinh thảo mộc, cỏ mang hạt giống tùy theo loại, và cây ra trái, trong trái có hạt giống tùy theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: Đó là ngày thứ ba.":
"Cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu..." Và như St 2, 9: "ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa khiến từ đất mọc lên đủ mọi thứ cây trông thì đẹp, ăn thì ngon, với cây trường sinh ở giữa vườn và cây biết điều thiện điều ác." Vậy "cây" "cỏ" là những việc lớn, việc nhỏ, cho nên chúng ta hiểu ý của đoạn trên là tất cả những việc làm của chúng ta đều lưu lại kết quả tốt hoặc hậu quả xấu: Vì thế không chỉ tội bị lan truyền mà điều quan trọng và cần thiết hơn là phúc cũng được truyền.
St 1, 14-19: Thiên Chúa phán: "Phải có những vầng sáng trên vòm trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ ngày và năm. Đó là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất. Liền có như vậy. Thiên Chúa làm ra hai vầng sáng lớn: vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày, vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm; Người cũng làm ra các ngôi sao. Thiên Chúa đặt các vầng sáng trên vòm trời để CHIẾU SOI mặt đất, để ĐIỀU KHIỂN ngày và đêm, và để PHÂN RẼ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ tư."
Ai cũng hiểu nghĩa đen của "những vầng sáng" là mặt trời, mặt trăng và các vì sao, và như phần trên đã nói "Ánh Sáng" là NHỮNG ĐỊNH LUẬT của Thiên Chúa, thì chúng ta thấy rõ hơn ở đây: vầng sáng được kể là từng ĐỊNH LUẬT của Thiên Chúa như đã trình bày trong "NHỮNG ĐỊNH LUẬT SIÊU NHIÊN" thì gồm có 3 Định Luật: Mặt Trời tượng trưng Định Luật "CÓ MỚI ĐƯỢC CHO", Mặt Trăng tượng trưng Định Luật "TRẢ HẾT ĐỒNG XU CUỐI CÙNG" và Định Luật "NHẬN BAO NHIÊU PHẢI CHO ĐI BẤY NHIÊU". Cho nên Kinh Thánh dùng ba động từ rất tuyệt vời: CHIẾU SOI, ĐIỀU KHIỂN, PHÂN RẼ : Có nghĩa rằng: Thiên Chúa tạo dựng những ĐỊNH LUẬT để hướng dẫn soi sáng cho nhân loại biết đâu là phải-trái, tốt-xấu để nhân loại thực thi mà được ơn cứu độ và dựa vào những Định Luật đó mà xét xử thưởng phạt thế gian mà LỜI CHÚA GIÊ-SU chính là Định Luật: Ga 12, 47-48: "Ta đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta và không chấp nhận Ta thì đã có người xét xử: LỜI TA NÓI sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết."
"Người cũng làm ra các ngôi sao": Trong thực tế nhiều vì sao rất to lớn nhưng ở rất xa nên nhìn có vẻ nhỏ bé, "Ngôi sao" cũng là Định luật của Chúa nhưng ý nghĩa xa xôi như: "Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất", "Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống", "Các con hãy tha thứ thì sẽ được thứ tha", "Các con hãy cho thì sẽ cho lại các con"...
St 1, 20-25: Thiên Chúa phán: "Nước phải sinh đầy dẫy những sinh vật lúc nhúc, và loài chim phải bay lượn trên đất, dưới vòm trời." Thiên Chúa sáng tạo các thủy quái khổng lồ, cùng mọi sinh vật vẫy vùng lúc nhúc dưới nước tùy theo loại, và mọi giống chim bay tùy theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng: "Hãy sinh sôi nẩy nở thật nhiều, cho đầy biển; và chim phải sinh sản cho nhiều trên mặt đất." Qua một buổi chiều và một buổi sáng: đó là ngày thứ năm. Thiên Chúa phán: "Đất phải sinh ra các sinh vât tùy theo lọai: gia súc, bò sát và dã thú tùy theo loại." Liền có như vậy. Thiên Chúa làm ra dã thú tùy theo loại, gia súc tùy theo loại và bò sát dưới đất tùy theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.":
Xem Mt 7, 6: "Này Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu." Và Mt 10, 16: "Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo...": chúng ta hiểu những loài vật hiền, dữ tượng trưng người hiền kẻ dữ, người tốt kẻ xấu, cho nên câu hỏi "Đau khổ bởi đâu mà ra ?", "Sao Chúa để sự dữ xảy ra?" Thì đoạn Kinh Thánh này chính là câu trả lời: Chúa sinh người sang kẻ hèn, người đen kẻ trắng, người xấu kẻ đẹp, người lành lặn, kẻ mù què, câm điếc tật nguyền... Chúa sinh các loài vật, có loài hiền lành, đẹp đẽ, xinh tươi hữu ích... Lại có loài độc hại, dữ tợn như cọp beo, rắn rết, bọ cạp, cây độc, cỏ dại, các vi trùng, vi khuẩn sinh bệnh sinh dịch... Chúa sinh thời tiết ấm áp, mưa thuận gió hòa... Chúa cũng sinh bão tố, lụt lội, hạn hán, động đất, sóng thần... Cho nên sung sướng cũng như đau khổ là ĐỊNH LUẬT TỰ NHIÊN do chính Chúa tạo dựng, nhưng Thiên Chúa còn tạo dựng thứ quan trọng gấp bội đó là ĐINH LUẬT SIÊU NHIÊN để kết hợp với những định luật tự nhiên đó mà quan phòng, dạy dỗ, xét xử, ân thưởng tùy điều kiện hoàn cảnh từng người. (Thông Điệp Tình Yêu Nhân Hậu, Chúa Giê-su: "Thiên nhiên có những định luật cần phải tôn trọng, song cuộc sống siêu nhiên với Chúa còn có NHỮNG ĐỊNH LUẬT quan trọng hơn nữa mà người ta cần phải nhận biết và tôn trọng nếu muốn đạt tới hoàn toàn thoát ly thụ tạo")
St 1, 26-28: "Thiên Chúa phán: "Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất. Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình . Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa, Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ": "Thiên Chúa chúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ: "Hãy sinh sôi nẩy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất":
Thiên Chúa thống trị cả trời cả đất, cả Thiên Đàng và hỏa ngục nên vì phép công thẳng Người không thể sinh chúng ta thành thiên thần mà "Sáng tạo con người có nam có nữ" để chúng ta "Sinh sôi nẩy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất"
"Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa" là con người có linh hồn: Ngày 31-7-1966 Chúa Giê-su ngỏ cùng Ma-ga-ri-ta: "Cha đã dựng nên LINH HỒN con giống HÌNH ẢNH Cha.": Con người giống "như" Chúa, giống "Hình Ảnh" bởi con người được sinh ra bằng Máu Thịt Thiên Chúa, bởi con người là CON CHÚA. Và con người có linh hồn nên mới thông minh sáng suốt gấp ngàn lần các loài khác mà có thể làm bá chủ mọi loài.
St 1, 29: "Thiên Chúa phán: "Đây Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí thì Ta ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực":
"Cây tốt sinh quả tốt..." nên "Cây trái" là những việc tốt lành chúng ta làm sẽ sinh hoa trái công phúc để làm "Lương thực" nuôi dưỡng thánh hóa linh hồn chúng ta.
St 2, 1-3: "Thế là trời đất cùng mọi thành phần đã hoàn tất. Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, Ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa ban phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hóa ngày đó, vì ngày đó Người đã nghỉ, ngưng làm mọi công việc sáng tạo của Người.":
Trước khi tạo dưng con người thì Thiên Chúa đã tạo dựng những Đinh Luật vô cùng công thẳng, nên Người không làm gì khác hơn là căn cứ tuyêt đối vào những Định Luật đó mà che chở bảo bọc, dậy dỗ ủi an và dẫn đưa chúng ta về cõi trường sinh, và dựa vào những Định Luật đó mà xét xử thưởng phạt. Cho nên "nghỉ ngơi" có nghĩa là Chúa không làm gì khác, tất cả những việc Chúa thực hiện trên trần thế đều trong Những ĐỊNH LUẬT SIÊU NHIÊN kết hợp với những định luật tự nhiên.
St 2, 4: " Đó là gốc tích trời đất khi được sáng tạo.": Việc sáng tạo trời đất và mọi vật mọi loài của Thiên Chúa có sự bắt đầu rồi qua bao đời cho đến ngày nay.
Tóm lại, không phải như một số bạn chê bai là phản khoa học, nhưng Kinh Thánh vô cùng linh thánh nhiệm màu đã diễn đạt cuộc sáng tạo cách thể quá tuyệt vời: Cùng một bản văn mà vừa diễn đạt được từ việc sáng tạo vật chất đến sáng tạo phần linh hồn và nhất là việc sáng tạo những định luật công thẳng tốt lành, bất di bất dịch của Thiên Chúa.
2002
Gửi ý kiến của bạn